|
|
Nhãn
BÌNH THƠ
(3)
BÓNG ĐÁ
(2)
DỊCH BÀI HÁT
(42)
DỊCH THƠ
(6)
Dịch thuật
(1)
DU LỊCH
(1)
ĐỆM HÁT PIANO
(8)
GIA ĐÌNH
(2)
HỘI HỌA
(7)
HỒI ỨC
(4)
KARAOKE
(1)
NGHIÊN CỨU
(2)
NGÔN NGỮ
(4)
THƠ TÔI
(52)
THƯ GIÃN
(13)
TÔI DU KÝ
(14)
TÔI HÁT
(3)
TRANH PHONG CẢNH
(3)
TRUYỆN NGẮN
(2)
СУДОРЕМОНТ
(1)
Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017
Sagane, em của anh, Sagane
Em ơi, chiều phố biển
Em ơi, Vũng Tàu phố biển
Chiều nghiêng Đồi Sứ thơm nồng
Mặt trời lưu luyến hoàng hôn
Không nỡ để chiều tắt nắng
Bãi Trước, Bãi Sau dần vắng
Sóng xô nhòa những dấu chân
Bãi Dứa, Bãi Dâu tĩnh lặng
Dập dìu đôi lứa tình nhân
Sương giăng Hồ Mây, Núi Nhỏ
Mây chơi vơi đỉnh Tao Phùng
Hòn Rù Rì mang lời gió
Ngân nga nhạc điệu côn trùng
Xa khơi con tàu mải miết
Chẳng biết đi đâu, về đâu
Tượng Chúa giang tay che chở
Tàu êm lướt sóng bạc đầu…
Em ơi, Vũng Tàu phố biển
Trời cao níu bước sơn khê
Mai rời xa, hồn vương vấn
Biển nhớ tên ai gọi về…
LMP
Xúc cảm chiều ca Biển Nhớ
Thứ Ba, 17 tháng 10, 2017
Cánh rừng vàng ngưng tiếng - Отговорила роща золотая
Cánh rừng vàng đã ngưng rồi
Âm điệu bạch dương rộn rã, Đàn sếu bay ngang buồn bã Còn tiếc thương ai nữa đâu.
Thương ai ? Thế gian toàn khách–
Ngang nhà, ghé lại rồi đi
Dầu gai mơ người xa khuất
Trăng soi ao nước xanh rì
Mình tôi giữa đồng trơ trụi,
Gió đưa đàn sếu về xa, Tôi mông lung tuổi xuân ngà Chẳng tiếc gì trong quá khứ Chẳng tiếc những năm hoài phí Tiếc chi hoa tím mộng lòng Thanh lương trà cháy đỏ vườn
Nào sưởi ấm cho ai được
Thanh lương trà đâu cháy hết, Cỏ úa vàng chẳng biến tan Như cây âm thầm trút lá, Tôi trút những lời sầu than Và nếu thời gian, gió cuốn Gom chúng thành một đống thừa Hãy nói rằng rừng vàng ấy Ngưng rồi tiếng nói yêu thương
LMP dịch
|
Отговорила
роща золотая
Березовым, веселым языком, И журавли, печально пролетая, Уж не жалеют больше ни о ком.
Кого
жалеть? Ведь каждый в мире странник
Пройдет, зайдет и вновь оставит дом. О всех ушедших грезит коноплянник С широким месяцем над голубым прудом.
Стою
один среди равнины голой,
А журавлей относит ветер в даль, Я полон дум о юности веселой, Но ничего в прошедшем мне не жаль.
Не
жаль мне лет, растраченных напрасно,
Не жаль души сиреневую цветь. В саду горит костер рябины красной, Но никого не может он согреть. Не обгорят рябиновые кисти, От желтизны не пропадет трава. Как дерево роняет тихо листья, Так я роняю грустные слова. И если время, ветром разметая, Сгребет их все в один ненужный ком… Скажите так… что роща золотая Отговорила милым языком.
A.C. Eсенин
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)