Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

CHIỀU NGOẠI Ô MẠC TƯ KHOA – ПОДМОСКОВНЫЕ ВЕЧЕРА




      Nhạc sỹ Soloviov-Sedoy, công dân Leningrad, cùng nhà thơ Mikhail Matusovsky viết bài hát “Chiều Leningrad” , nhưng sau đó vì không hài lòng, họ đã quẳng bài này vào sọt rác.
Năm 1955, để chuẩn bị cho Đại Hội thể thao Spactakiada toàn Liên Bang 1956, Soloviov-Sedoi và Matusovsky đã nhận được đơn đặt hàng: viết ca khúc cho bộ phim tài liệu về điền kinh, trên nền hình ảnh các vận động viên sau khi thi đấu đang nghỉ ngơi tại ngoại ô Matxcơva. Và họ quyết định chọn bài “Chiều Leningrad”, chỉ đổi tên và lời thành “Chiều ngoại ô Mát-xcơ-va”.

     Thoạt đầu, lãnh đạo xưởng phim không đồng tình vì bài hát cho phim thể thao mà yếu mềm quá.Nhưng khi ấy các giai điệu “hành khúc” đã quá quen thuộc đến nhàm chán và cũng không còn lựa chọn nào hơn nên người ta đành thử thay đổi với một bài hát êm dịu, lãng mạn.
     Ca sỹ lừng danh khi ấy là Mark Bernes được đề nghị hát bài này nhưng ông lại không thích lời bài hát như “nghe thấy và không nghe thấy”…. Ông đã chất vấn : “Chuyện gì xảy ra với dòng sông vậy? Vì sao mà nó chảy và không chảy”?” …và từ chối hát.

     Bài hát được đưa vào phim với sự thể hiện của nghệ sỹ nổi tiếng Kibkalo, nhưng không thành công và tưởng như đã rơi vào quên lãng cho đến khi được nghệ sĩ Vladimir Konstantinovich Troshin (1926-2008) đề nghị cho ông hát thử.
     Ngay sau lần phát sóng đầu tiên, bài hát đã gây rung động toàn Liên Xô rồi đoạt giải thưởng lớn tại liên hoan thanh niên thế giới Matxcơva năm 1957.
     Lời Việt của bài hát này ai đó dịch khá thành công. Trong bản dịch dưới đây, LMP cố gắng dịch thật sát từng từ để chuyển tải tối đa nội dung của bài hát.

CHIỀU NGOẠI Ô MẠC TƯ KHOA
Không nghe cả tiếng xao xác trong vườn
Cả nơi đây im lìm cho đến sáng
Giá em biết với anh thân thiết lắm
Chiều ngoại ô thành phố Mạc Tư Khoa
Dòng sông nhỏ đang chảy và ngưng chảy
Cả dòng từ bàng bạc ánh trăng tuôn
Văng vẳng nghe có lời hát chập chờn
Vang lên giữa những chiều này thanh vắng
Có gì thế hỡi cô em yêu mến
Mắt liếc nhìn, đầu ngả xuống nghiêng nghiêng
Khó nói ra và khó mà không nói
Mọi nỗi niềm anh chất chứa trong tim
Mà hừng đông thì đang dần dần tỏ
Thế nên nào, em yêu hỡi , anh xin
Hãy đừng quên, cả em nhé đừng quên
Mạc Tư Khoa chiều ngoại ô mùa hạ

ПОДМОСКОВНЫЕ ВЕЧЕРА
Не слышны в саду даже шорохи,
Все здесь замерло до утра,
Если б знали вы, как мне дороги
Подмосковные вечера.
Речка движется и не движется,
Вся из лунного серебра,
Песня слышится и не слышится
В эти тихие вечера.
Что ж ты милая, смотришь искоса,
Низко голову наклоня?
Трудно высказать и не высказать
Все, что на сердце у меня.
А рассвет уже все заметнее…
Так, пожалуйста, будь добра,
Не забудь и ты эти летние
Подмосковные вечера

g

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét