Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

NƠI ẤY


Ở nơi ấy tôi đã thấy
Trên con dốc nhỏ vắng tanh
Những ngôi nhà gỗ màu xanh
Bốn mùa nằm nghe mưa nắng

Tôi đã thấy trên đường vắng
Mùa thu tràn ngập lá vàng
Có cô gái nhỏ lang thang
Nhặt lá, mơ miền xa thẳm…

Tôi đã thấy trên tuyết trắng
Một người, chẳng biết về đâu
Chôn chân đứng nơi đỉnh dốc
Ngắm ngôi nhà gỗ bạc màu…


LMP
(MÙA THU - TRANH SƠN DẦU CỦA D. LEVIN)

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

GỬI NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI


GỬI NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI
Lưu Minh Phương

Em đừng quá sâu sắc
Mà đời mỉa: “cơi trầu”
Mẹ thực chẳng buồn đâu
Khi con mình yêu vợ

Cả một đời trai trẻ
Anh dành trọn cho em
Cả một đời của mẹ
Mang con mình trong tim

Chắt chiu mẹ nuôi anh
Mong con rồi lấy vợ
Rồi yêu vợ chân tình
Nào chỉ như cơn gió...

Xin em đừng trăn trở
Phân tách mẹ và em
Có những thứ trong tim
Không thể nào chia sẻ

Em giờ cũng là mẹ
Cũng đã có con trai
Cũng buồn nếu ngày mai
Con mình không yêu vợ

Những lời em so đọ
Làm rách vỏ tim anh
Một mai không còn mẹ
Anh khóc cùng cỏ xanh...



NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI
Phan Thị Vĩnh Hà

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh

Con chỉ là một cơn mưa mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu luôn âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi

Anh ấy có thể sống với con suốt đời
Nhưng có thể chia tay ngay ngày mai, có thể…
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ là người thứ hai.


CHIỀU QUA TAY RỜI



Mây bay hờ hững
Hoàng hôn úa màu
Cánh chim thơ thẩn
Chiều trôi về đâu...

Đàn ai rệu rã
Ứa lên khúc sầu
Tay buồn buông thõng
Mặc ngày qua mau

Trong vườn lặng ngắt
Không nghe lá rơi
Nghe môi cười tắt
Chiều qua tay rời…

Xúc cảm từ bài " Chiều một mình qua phố"


Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

Miền nước thu – tranh sơn dầu của họa sỹ Olsanski B.


      Ôi không gian mùa thu
  Lá vàng chen lá đỏ
           Những con thuyền lá nhỏ
                 Dập dềnh chẳng muốn trôi…
       Thuyền lá ngày xưa ấy
        Biết có còn đợi người?
       Năm xưa bên bờ vắng
     Một chiều thu đỏ ngời
        Mây xám giăng đầy trời
Lẻ loi vài vạt nắng
Sưởi ấm em và tôi
       Ven dòng thu tĩnh lặng

LMP