Hiển thị các bài đăng có nhãn THƯ GIÃN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƯ GIÃN. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2018

CON RỆP


Khi mới sang Liên Xô, tôi được mấy anh trường Tổng hợp Kiev kể câu chuyện dưới đây. Nhờ áp dụng chiến thuật kiểu con rệp này mà tôi cũng có lần thoát hiểm khi đối diện thầy giáo Nga trong kỳ thi văn.

Thời du học Liên Xô
Có một anh tên Thới
Môn Sinh chỉ tủ mỗi
Bài về con rệp thôi


Hôm thi học kỳ một
Sau khi gắp lá thăm
" Đặc tính sinh học cáo"
Anh liền trả lời rằng :

"Cáo là thú bốn chân
Chuyên rình bắt gà vịt
Cáo có cái đuôi bông
Và bộ lông rậm rịt

Bộ lông tuy rất đẹp
Nhưng bên trong bộ lông
Ẩn trú những con rệp
Rệp là ký sinh trùng....."

Đến đây anh liến thoắng
Đọc bài tủ của mình
Rằng rệp sống ký sinh
Chỉ chuyên đi hút máu

Rồi các thầy cô giáo
Cũng phát hiện điều này
Nên thi học kỳ hai
Thú có lông bỏ hết

Anh Thới nào hay biết
Bình thản mở đề thi
Nhìn sắc mặt tái mét
Biết anh đã lâm nguy

Câu hỏi về đặc tính
Loài cá chép - không lông
Thì làm sao có rệp
Thế có chết anh không !

Sau một thoáng bối rối
Bỗng thấy anh ngập ngừng:
"Cá chép bơi dưới nước
Có vẩy, chẳng có lông

Vì cá chép không lông
Nên chúng không mang rệp"
Rồi bài tủ lại tiếp:
" Rệp là ký sinh trùng"

Anh tả con rệp xong
Thời gian thi cũng hết
Thầy cô không hài lòng
Nhưng anh lại thoát chết

LMP

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

ÔM



 
Nghe  anh bạn tôi kể
Chuyện từ đầu năm Dê
Anh chở vợ đi off
Rồi chờ trên vỉa hè

Gác mông lên Mô Kích
Anh đang ngủ thiu thiu
Một phụ nữ yêu kiều
Tiến lại gần thỏ thẻ:

“Anh đi với em nhé
Đến vườn hoa Lái Thiêu
Rồi anh muốn bao nhiêu
Em cũng chiều anh hết”

Bao nhiêu là mỏi mệt
Bỗng như tan biến luôn
Ôi chao cái mùi hương
Ngao ngát là…chẹp chẹp….

Cô gái vừa đặt đít
Lên Honda của anh
Lập tức là ôm chặt
Cái vòng hai mong manh

Anh đê mê cảm nhận
Sức nóng của vòng ba
Ngày nào cũng chở bà
Mà sao hổng nhận thấy….



Xe chưa kịp nổ máy
Thì nghe tiếng thét gào:
“Mày là con nào thế
Dám sàm sỡ chồng tao?”

Anh giật mình hoảng loạn
Ôi trời –
mụ vợ sao!
Mụ Sư Tử
thế nào
Hôm nay ra sớm thế??!!

Còn chưa kịp chống chế
Thì cô gái đỡ luôn:
“Tui thuê Honda ôm
Mắc chi mà sàm sỡ?

Mà thôi, bà là vợ
Thì tui trả ổng luôn
Người đâu mà rờ thấy
Rặt mấy cái xương sườn”

Nói rồi cô rảo bước
Bỏ lại vợ chồng anh
Lúc này mặt tái xanh
Anh phều phào giải thích:

“Anh cũng nào có thích
Ngồi xe máy vỉa hè
Nên cổ tưởng làm nghề
Honda ôm mới thế”

Anh bạn tôi còn kể:
Giờ mỗi lần vợ ôm
Anh giật mình nhớ đến
Một mùi hương thơm thơm…


Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Chuyện tình Phương Xúc Xích


Chuyện tình Phương Xúc Xích

Ngày xưa anh từng thích
Một cô bạn không thân
Nhưng anh cứ lần chần
Nên mãi chưa đến đích

Mấy thằng bạn quá khích
Chửi anh: thằng pê đê
Sao không ăn pín dê
Mà cứ ăn thịt vích !

Một lần đi píc ních
Cô bạn nắm tay anh
Anh thấy tim đập nhanh
Toàn thân đầy phấn khích !

Thấy anh không nhúc nhích
Cô áp lại gần hơn
Anh lại càng bồn chồn
Như trẻ con sợ chích !

Các động tác kích thích
Chỉ làm anh cứng đơ
Cô bạn bèn đọc thơ
Nhưng lại càng vô ích

Thấy quần anh cũ rích
Cô xọc vào túi quần
Bất chợt cô bần thần
Như có gì khuyến khích

Anh thẹn thùng định hích
Bật tay cô nàng ra
Nhưng anh chợt nhớ là
Trong túi có : xúc xích !







Sáng nay anh cầm phích
Định đun ít nước sôi
Trần xúc xích, rồi lười
May ghê - giờ có ích !

Tay mân mê xúc xích
Cô bạn ngước nhìn anh
Cô thấy bầu trời xanh
Đẹp tựa như ngọc bích

Sau chuyến đi píc ních
Đôi lứa đã thành đôi
Anh thầm cám ơn đời
Và cám ơn xúc xích !

Chú thích:

Bởi vui là có ích
Tôi làm bài thơ này
Tặng anh Phương Xúc Xích
(Xúc xích ta vị Tây !)


Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

ĂN KHOAI CẢ VỎ


Tôi có một anh bạn
Biệt danh là Chiều Him
Một lần vào căng-tin
Mua mấy củ khoai nhỏ


Anh cẩn thận bóc vỏ
Đặt vào một góc bàn
Rồi chậm rãi, mơ màng
Thưởng thức vị khoai luộc

Ăn xong, làm chén nước
Bụng vẫn ùng ục sôi
Đĩa bánh rán vàng rộm
Như ngào ngạt gọi mời

Thèm muốn trào nước miếng
Nhưng anh cũng đành thôi
Còn mấy đồng bạc lẻ
Mà hội phỏm đang mời

Anh bèn thanh toán hết
Toan đứng dậy ra về
Chị chủ quán lại nhờ
Trông quán giùm mấy phút

Anh ngồi lại bứt rứt
Chợt thấy đống vỏ khoai
Bỏ đi thật phí hoài
Anh quyết định: ăn tất

Chị chủ quán lật đật
Quay trở lại thấy anh
Miệng vẫn đang nhồm nhoàm
Hỏi: “chú ăn chi rứa?”

Nghe hỏi, anh ngắc ngứ -
Chẳng lẽ nói thật rằng
Mình ăn vỏ khoai lang
Không – thế thì quê lắm!

“Dạ, em ăn bánh rán”
Anh lóng ngóng trả lời
Chị chủ quán cười tươi:
“Chú trả thêm nghìn nữa” !!!

LMP - HỒI KÝ MỄ TRÌ

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

Vô va xem phim tươi mát

Vô va yếu sinh lý
Chữa trị mãi không xong
Yêu chỉ được vài hôm

Là bị các cô đá

Trong lúc đang buồn bã
Đi uống rượu giải khuây
Anh được bợm rượu bày:
Hãy xem phim tươi mát

Vôva đến rạp hát
Xem phim được nửa chừng
Thò tay xuống, vui mừng:
Căn bệnh dường đã khỏi

Anh hét lên hồ hởi:
Phim tươi mát - ura!
Ai ngờ có thằng cha
Ngồi cạnh bên cự nự:

Này ông, giữ trật tự
Đừng ồn ào ở đây
Và bỏ ngay cái tay
Ra khỏi quần tôi nhé

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Em đau răng

Cùng tốt nghiệp ngoại ngữ
Tôi theo bồ sang Nga
Phiên dịch cho đội nữ
Ở thành phố I-a *

Gần cả trăm cô gái
Mới ngấp nghé đôi mươi
Đến từ khắp mọi nơi
Từ Lào Cai đến Huế

Câu chuyện tôi sắp kể
Là do lỗi của tôi
Gần ba chục năm rồi
Mà vẫn còn " hút chết"

Ca sáng vừa mới hết
Tôi đang ngồi bàn ăn
Thì cô Hưng thợ dệt
Xuất hiện, ôm má nhăn:

" Mau đưa em đến viện
Anh ơi, em đau râng..."
Nhớ lời bác sỹ dặn
Tôi nói với em rằng:

"Bác sỹ răng có dặn
Khám răng rất giản đơn
Ngồi vào ghế, há mồm
Không cần chi phiên dịch"

Nghe thế , em lập tức
Chạy lao về phòng mình
Còn tôi, thật vô tình
Tiếp tục cho xong bữa

Chợt nghe tiếng gõ cửa:
"Gọi cấp cứu anh ơi
Con Hưng sắp tiêu rồi
Hắn ôm bụng quằn quại"

Sau mấy phút điện thoại
Có bác sỹ đến ngay
Ông bảo: bệnh thế này
Phải đi thử máu gấp

Thế là phải hấp tấp
Đưa đi xét nghiệm ngay
Kết quả cầm trong tay
Là: viêm ruột thừa cấp

Sau ca phẫu thuật gấp
Em đã được an toàn
Tôi thì vẫn bàng hoàng
Chưa qua cơn kinh hoảng

Ra em người xứ Quảng
"Đau răng" là " đau gì"
Mà em cũng nỏ biết
Nên cần anh cùng đi !

Đúng là sai một ly
Suýt nữa đi một dặm
Câu này tôi càng thấm
Từ vụ " em đau răng..."

*ia- là thành phố Iaroslav. Người Việt hay gọi tắt là I-a



Cùng một số đội trưởng phiên dịch ở Iaroslav 1991


Gặp lại các em tại Hà nội - 2010

KHÉP

Tôi có một chị bạn
Nick là Cuc Tran Kim
Xưa làm Petechim
Cắt chim- còn Petech

Gặp tôi, chị hềnh hệch
Kể chuyện đi Củ Chi
Rằng đêm trước chuyến đi
Chị cứ nằm do dự

Mai mặc gì lịch sự
Mình tuy có tuổi rồi
Vẫn thích đẹp rạng ngời
Mà lại không chói lóa !

Chọn chiếc váy màu nhã
Chị tấp tểnh lên đường
Bạn đồng hành tấm tắc
Khen chiếc váy dễ thương

Đến Củ Chi đất thép
Đang lom khom chui luồn
Trong địa đạo tối om
Chợt  sau lưng ai thét

“Oh, my God, khép, khép!”
Nghe giọng trầm đàn ông
Chị giật mình, rờ mông:
Chết rồi, do váy hở?!

Chị nghe rõ hơi thở
Phả dồn dập phía sau
Nên cố bò thật mau
Thoát ra ngoài địa đạo

Ra ngoài, rõ diện mạo
Thì ra một ông Nga
Ông ta than phiền là :
Mấy con dơi khủng khiếp !

Sợ dơi nên ông hét :
Ôi Chúa tôi, « help, help »!
Nhưng người Nga phát âm
“help, help ” thành “khép, khép” !

Chuyện đến đây tưởng hết
Nhưng ai ngờ ông Nga
Khen chị có làn da
Trắng dịu, không chói lóa !

Chị nghe mà nghi quá
Bị lộ dưới hầm sâu?
Hèn chi gã táp đầu
Làm chị bò không kịp

Chị kể riêng em biết
Đừng tiết lộ lên phây:
Lão Nga tỏ tình ngay
Nhưng chị kiên quyết  “khép"!


Ghi chú: Người Nga  phát âm /h/ thành /kh/

Cái Tờ- Vôi

Vợ ở quê viết thư cho chồng đang làm ăn ở Nga:

Tình hình xây-trát có gì
Nô-vưi thì báo tức thì đa-môi
Bảo trọng nhé, đa-ra-gôi
Nếu gặp tình huống pla-khôi thì về
Tư cờ -rov, em ve-cher
Kaz-đưi chas cận kề thiết tha


Chồng nhận thư liền trả lời:

Nhận thư em vờ- che- ra
Trong lúc ngồi ở bazar bán hàng
Tình hình xây-trát ban căng
Đa-môi thì quá lỡ làng em ơi
Tư cờ -rov thì sang chơi
Nghỉ lâu quá cái tờ-vôi tắt đài...


Nhận thư chồng, nàng tức tốc sang Nga đúng độ thu vàng...

                                              LMP 2015
alt

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

Vô- va học Địa


Giờ Địa lý năm châu
Vô-va hỏi cô giáo:
- Sao chỉ có nước Áo
Mà không có nước Quần ?

Cô liếc vội xuống chân
Rồi nhìn về phía trước:
- Nếu có cả nước Quần
Sao thấy Cu Ba được?

Nghe cô giáo hài hước
Cả lớp học cười ồ
Nhưng thật là bất ngờ
Vô -va lại hỏi tiếp:

- Thế cô cho em biết
Sao có nước Áo rồi
Mà ta vẫn nhìn thấy
Hai- i- tí cô ơi?!
 (LMP sưu tầm và chuyển thể)