Trằn trọc thao thức trong đêm Nghe hương đất tỏa biết xuân đang về Nằm nghe gió lạnh luồn khe Nghe tình cạn giữa cơn mê tình đầy Tình giờ trầm tựa bóng cây Mãi xa rồi những áng mây cuối trời... Có gì đổ vỡ trong tôi Nghe như gương đã rơi rồi...vỡ tan... Một mai thức giấc bàng hoàng Nghe lòng rạn nứt vô vàn niềm đau Đêm nằm nghe tóc chuyển màu Nghe xanh lá rụng nơi đâu ngoài vườn Buồn len giấc ngủ chập chờn Sợ khi thức giấc cô đơn ùa về... LMP- Vũng tàu 23.1.2009 |
Nhãn
BÌNH THƠ
(3)
BÓNG ĐÁ
(2)
DỊCH BÀI HÁT
(42)
DỊCH THƠ
(6)
Dịch thuật
(1)
DU LỊCH
(1)
ĐỆM HÁT PIANO
(8)
GIA ĐÌNH
(2)
HỘI HỌA
(7)
HỒI ỨC
(4)
KARAOKE
(1)
NGHIÊN CỨU
(2)
NGÔN NGỮ
(4)
THƠ TÔI
(52)
THƯ GIÃN
(13)
TÔI DU KÝ
(14)
TÔI HÁT
(3)
TRANH PHONG CẢNH
(3)
TRUYỆN NGẮN
(2)
СУДОРЕМОНТ
(1)
Thứ Năm, 12 tháng 11, 2015
Tiếng đêm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét