Đây là một trong 10 bài hát Nga tôi yêu thích nhất và hay hát nhất.
Trước khi nghe bài này, tôi hoàn toàn chẳng biết gì về Olga Zarubina. Tôi không thích chất giọng của cô này lắm, nhưng phải nói là tên tuổi của cô đã đóng đinh với bài hát này.
Những bài hát ca phổ từ lời thơ của Riabinhin luôn có chất tự sự và ca từ đẹp, giàu chất Nga - da diết mà có phần day dứt...
|
На теплоходе музыка играет Музыка: Вячеслава Добрынина Слова: М. Рябинина Теплоходный гудок разбудил городок. На причале толпится народ. Все волнуются, ждут, только десять минут, Здесь, всего лишь, стоит теплоход. На теплоходе музыка играет, А я одна стою на берегу. Машу рукой, а сердце замирает, И ничего поделать не могу. Ты приехал сюда, и казалось тогда, Что ты мне предназначен судьбой. А потом целый год, я ждала теплоход, Что бы вновь повстречаться с тобой. Вот опять теплоход убавляет свой ход. Я того, что не сбудется, жду. Первый снег в городке, первый лед Я к тебе по нему не дойду.
Lời hát theo nhạc:
Còi tàu đánh thức thành phố
đang bình yên trong giấc ngủ Người người nối theo chân nhau về trên bến Hồi hộp mong con tàu đến Đỗ nơi đây xong lại đi Tàu chỉ đỗ bến nơi đây chừng mươi phút Mươi phút dừng chân tại bến xong lại đi… Điệp khúc: Nhạc nào rạo rực đang vang lên trên boong tàu Mà chỉ một mình em cô đơn đứng trên bờ Tay chào mà lòng nghe con tim như chết lặng Chẳng thể làm gì anh ơi, em vẫn mong chờ Anh đã đến đây ngày đó Cho lòng em rối bời Tưởng như ta mãi bên nhau tựa duyên số Để rồi tháng năm ròng rã Em mãi ngóng đợi tàu về Vì khao khát muốn thấy anh - người em mong Em mong chờ con tàu sẽ mang về anh Kia tàu đó đang cập bến Sắp dừng nơi bến này Lòng em vẫn cứ ngóng trông điều không đến Đầu mùa tuyết trắng đầy phố Băng giá giăng trên mặt sông Làm sao em theo giá băng tìm được anh Băng giá nào ngăn mình đến mãi bên nhau… | Tiếng nhạc trên tàu Nhạc V. Dobrunhin Lời: M. Riabinhin Tiếng còi tàu đánh thức thành phố nhỏ Trên bến tàu tụ lại một đám đông Họ hồi hộp chờ đợi: tàu chỉ dừng Ở nơi này vỏn vẹn trong mười phút Tiếng nhạc vọng trên con tàu náo nức Mà trên bờ riêng em đứng một mình Em vẫy tay mà chết lặng con tim Và chẳng thể làm điều gì được nữa Anh đã đến nơi đây, và lúc đó Tưởng chừng ta là số phận trao nhau Rồi cả năm ròng rã em chờ tàu Hòng được gặp lại anh thêm lần nữa Tàu lại đến, đang giảm dần tốc độ Em đang chờ điều chẳng đến, em mong Tuyết đầu mùa trong phố, băng trên sông Em chẳng tới được anh trên băng ấy…
Lưu Minh Phương dịch 17.4.2015
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét